Trải dài trên một diện tích khoảng 20km vuông, đền Khajuraho nằm ở miền Trung của đất nước Ấn Độ,. Nơi đây từng là một thị thành phồn hoa, sôi động, thủ đô của một đế chế Chandela hùng mạnh. thời gian đã làm ngôi đền rơi vào quên lãng trong nhiều thế kỷ và bị phủ bởi rừng rậm trước khi được chính quyền thực dân Anh phát hiện vào năm 1893.
Đá sa thạch là vật liệu chính để xây dựng các ngôi đền. Các kiến trúc sư từ hơn khoảng 1000 năm trước không hề dùng đến vữa, các phiến đá được gắn với nhau bằng các lỗ mộng đi cùng khớp mộng và liên kết vững chắc bởi lực quyến rũ.
Bên cạnh kiến trúc độc đáo, các bức tượng, hình vẽ được chạm khắc trong các ngôi đền Khajuraho cũng là những tuyệt bút nghệ thuật hết sức quý. Nội dung đốn đều tập trung khắc họa các khung cảnh sinh hoạt hàng ngày của người dân dưới thời đại đế chế Chandela, từ cảnh cuộc sống xa hoa của vua chúa đến hình ảnh của các nữ thần.
Ấn tượng nhất có nhẽ là những cụm tượng mô tả cảnh nam nữ hoan ái với nhiều phong thái, thậm chí có những hình khắc bộc lộ những kẻ đứng gần đó nhìn trộm. Tuy nhiên tuốt luốt đều mang tính biểu cảm và được khắc họa một cách đầy nghệ thuật chứ không hề mang đến cảm giác thô lỗ. ngoại giả, một số trong những ngôi đền ở đây có hai lớp tường và được chạm khắc những hình thù nhỏ về đời sống tình dục.
Có rất nhiều lời giảng giải cho việc khắc họa những hình ảnh đầy nhạy cảm này lên khu đền thờ các vị thần, có người cho rằng tại nơi đây đã từng tồn tại một giáo phái Hindu phụng dưỡng những biểu tượng thể xác và lạc thú trong đời. Lại có kẻ cho rằng đây là cách để con người tu tâm dưỡng tính tránh được những cám dỗ trong thế cuộc.
Với sự độc đáo trong kiến trúc và một lịch sử tồn tại lâu dài, quần thể đến Khajuraho đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới vì “những giá trị sáng tạo nghệ thuật duy nhất vô nhị”.
Theop Hyo (Depplus.vn/MASK)